Xuân nhật ngồi xem mấy truyện nho, Người đem ta uống rượu lưng-bồ. Tay tuy nương lấy bình cam-tửu, Dạ vẫn ghi hoài nghĩa cố-đô. Lộc nước mấy phen hương phấn
đượm, Phúc nhà muôn thuở gấm son tô. Dạ-quang nâng chén mừng tân-chủ, Lệ ứa đôi hàng chảy nhấp-nhô.
Home Muc luc
|
| Hận không-gian Ở chốn sao Hôm em cách biệt, Trần-gian buồn-bã viết đôi câu. Bữa nay gió thổi nơi trời Việt, Đem lại hương nồng Nhạc-Dương-lâu. Anh còn mải-miết ngoài biên-trấn, Hôm sớm vui buồn chẳng có ai. Anh nhớ em ôi, trời nước Tấn, Với mây bên Sở, núi bên Tần. Anh theo Lưu-Bang vào Ba-Thục, Ngồi trên Vu-giáp, ngắm Tiêu-Tương. Anh nhớ, một hôm, chơi Ngũ-Nhạc, Tìm núi Thái-sơn ta lộn đường. Mà nay em vắng, anh xa vắng, Sao Hôm le-lói một phương trời, Nhân-gian náo-nhiệt, không-gian lặng, Gặp-gỡ bao-giờ, hởi em ôi! Anh ngồi, mỗi sáng, chờ cơn gió, Đem sóng không-gian đến cả phòng. Anh đợi tin em, nhưng chẳng có, Anh buồn, em hỡi, biết hay không ?
Xem trang sau
|
|
|