GỞI NGƯỜI BẠN CŨ
Bài nầy, Hoa-sơn viết gởi
cho một người bạn khá thân cùng dạy học tại trường
trung-học Phan-chu-Trinh Hội-an. Khi chiến-tranh xảy ra,
trường tản-cư về Cẩm-khê. Các nhà giáo của trường
và gia-đình được chỉ-định ở trong những căn nhà
tranh gần nhau. Hoa-sơn và người bạn đã ở kề-cận
nhau trong thời-gian chiến-dịch đấu-tố trong trường xảy
ra.
.
Hôm qua dẹp lúa đòng đòng,
Được tin bác đã vào tròng
Việt-Minh.
Cũng vì chỉnh-huấn cho nên
Bác tôi, tôi bác mỗi bên một đường.
Nhà bác có luống hành hương,
Tuy rào dậu kỷ nhưng đường vẫn
thông.
Gà tôi, gà bác ăn chung,
Con tôi, con bác chơi cùng một sân;
Khi xa lại có khi gần,
Mối tình vẩn giử khăng khăng một
niềm.
Mà nay bác nở lặng im,
Tôi đau bác chẳng đến thăm lấy
tình.
Nhà tôi thiếu mấy hom tranh,
Cho người qua mượn bác đành làm
lơ.
Con tôi sang bác chơi cờ,
Người nhà xuýt chó, giả vờ ra đi.
Nhớ xưa tôi bác một thì,
Cùng chung lý-tưởng, cùng vì non
sông.
Người tôi vẩn giử thủy-chung,
Tình nhà, nợ nước một lòng chẳng
sai.
Bác nay theo thuyết ngoại-lai,
Giang-sơn chẳng biết, giống nòi
chẳng thương.
Bàn thờ bác vứt ra mương,
Mả mồ bác xới lấy vườn tăng-gia.
Nhà bác tôi chẳng dám qua,
Trước sao vui vẻ, nay ra tẻ buồn.
Lòng tôi vẩn nhớ bác luôn,
Viết thư thăm bác, lệ tuôn mấy
hàng.
Home Muc luc Xem trang sau
|
|
|