Tám tháng rày ta nằm trong ngục-thất,
Vắng mặt trời lại vắng cả cung
trăng.
Ta biết vừng ô chưa đến ngày tắt,
Sao đêm đêm lại vắng mặt chị
hằng.
Ngoài kia, trên rừng hoang, bên suối
vắng,
Trời sáng trăng vằng-vặc cả
không-gian,
Những tia sáng nô đùa theo đường
thẳng,
Đây lao-tù có kẻ ngủ không an.
Ta nhớ những khi ra chơi bãi bể,
Trăng khuya lên ngạt-ngào không xiết
kể,
Ta buông thuyền lơ-lững ở ngoài
khơi.
Ta lại nhớ căn nhà tranh cũ-kỹ,
Ta choàng vai ai chuyện trò rủ-rỉ,
Khi trăng lên sáng
quắt cả khung trời.