Thu cảm
Bảy năm len-lỏi chốn rừng sâu, Ngoảnh lại non sông đã nhuốm màu, Sự-nghiệp chỉ còn thơ nửa túi, Giang-hồ đã vắng chuyện năm châu. Đôi hàng hoa-lệ, duyên năm trước, Nửa nếp phong-y, nợ buổi đầu. Phưởng-phất mây chiều lên đỉnh
núi. Trông vời cố-quốc, mấy ngàn dâu.
***********************
Viết
vào năm 1952, lúc tôi còn ở trong vùng Cọng-sản
Home Muc
luc
|
| Mãn giấc
Mãn giấc đời xưa thoáng hiện về, Quanh hồ mai cúc lộng sao khuê. Một phòng thư-tịch, trăng còn vướng; Hai nếp tùng-lâm, nhạn chửa đề. Dưới trúc cợt hồng, oanh rủ-rỉ, Bên mành ghẹo liểu, hạc đê-mê. Mây về Bồng-đảo, người xuân
trước, Còn tựa rừng phong dạo gót huê.
Xem trang sau
|
|
|