Đi không ra lối, ở
không yên
Bèo giạt mây trôi, nước
tủi-phiền.
Núi dựng mịt-mù, người
một nẻo;
Chiều lên vi-vút, gió
đôi miền.
Bồn-chồn nửa kiếp,
tình ngư-thủy,
Lận-đận mười năm,
cảnh trích-tiên.
Ngoảnh lại Trường-an,
sương khói tỏa,
Chiếc gòn người đẩy,
chạy liên-miên..
***********************
Viết
vào năm 1951, ở trong vùng Cọng-sản.