Chơi núi Ngọc-kinh
Một mình lên đứng giữa chon-von, Núi Lở xa trông vết chửa mòn. Trăng mọc vừa soi người dưới
suối, Nhạn về như đới gấm trên non. Trông ra quê kiểng trời muôn ngã, Ngoảnh lại nhân-gian núi mấy hòn. Mừng được hôm nay về cảnh cũ, Gây nguồn linh-cảm giữa lòng son.
************************ Viết
vào năm 1946, trong vùng Cọng-sản. Núi nằm trên bờ sông
Vu-gia, thuộc về quận Đại-lộc.
Home Muc
luc
|
| Thất-thủ
Một bữa Trường-an bị vết nhơ, Cỏ cây, sông núi cũng đen mờ. Người về nẻo phố tiêu-điều cảnh, Sầu lại cung-môn phẳng-lặng tờ. Nước cũ ngậm-ngùi trông áo mới Quyên già thoi-thóp khóc con thơ. Bốn phương từ đấy nghe chinh-chiến Máu chảy hoen đồng, rỉ phiếm tơ.
************************ Thất-thủ
vào năm 1945, Việt-minh lên nắm chính-quyền.
Xem trang sau
|
|
|