Cách biệt
Muôn thuở quen nhau, cách một ngày.
Ra đi không hẹn, ở không hay.
Mối sầu theo mãi, càng thêm nặng.
Giọt lệ rơi hoài, chẳng bớt cay.
Đêm tới, phòng tiêu, khuây lại nhớ.
Ngày về, viên trúc, tỉnh rồi say.
Bồng-lai qua đó, đường không tiện.
Ngồi lại Trần-gian bấm đốt tay.
|
|