Tái-ngộ
Đường lên lao-xá quanh-co, Ta về thênh-thang xứ tự-do. Đây là màu xanh và sắc biếc, Hái nụ cười muôn ngàn chiếc Ta âm-thầm kết một bó hoa. Rồi một chiều tà... Nhụy vàng bay đi muôn ngả, Bữa nay ta siết tay nhau cười hể-hả, Gặp anh tôi chỉ nói có một lời: “Bên kia sông tôi không thấy một
người…”
Home Muc luc
|
| Cách-biệt
Muôn
thuở quen nhau, cách một ngày,
Ra
đi không hẹn, ở không hay.
Mối
sầu theo mãi, càng thêm nặng,
Giọt
lệ rơi hoài, chẳng bớt cay.
Đêm
tới phòng tiêu, khuây lại nhớ;
Ngày
về viên trúc, tỉnh rồi say.
Bồng-lai
qua đó, đường không tiện,
Ngồi
lại trần-gian bấm đốt tay.
Xem trang sau
|
|
|