Bữa nay từ-giả Phước-cầu,
Anh ngồi anh ngắm Hòn-Tàu anh thương.
Gió đưa du-tử lên đường,
Để ai ở lại, sầu vương tháng ngày.
Bên đường cành mía lung-lay,
Vời trông dặm tía, bụi bay ngang trời.
Anh đi cho khắp muôn nơi,
Cho qua muôn thuở, cho dời muôn sao.
Kiếp sau về tới động Đào,
Gặp nhau, anh sẽ thì-thào chuyện xưa.
Bây giờ mây nước không ưa,