Chim
Tu hú và con cá chuồn
Năm xưa tôi
còn lú,
Mỗi lần
nghe tu-hú
Kêu hót ở
trên cành,
Tôi cười
lên thất-thanh.
Không chờ mẹ
tôi bảo,
Tôi liền
chạy đi rảo,
Gốc mít với
gốc xoài,
Cá chuồn vẫn
không rơi.
Vô nhà mẹ
tôi nói:
“Một hôm ở
trên bể,
Có hai người
đi câu,
Người nhỏ
tên là Tu.
Chẳng may gặp
giông-tố,
Người anh
bơi vào bãi,
Còn em suốt
đêm thâu,
Theo gió về
bể sâu.
Người anh
ngồi trên sỏi,
Kêu khóc nghe
mòn-mỏi.
Một bữa
trèo lên cây,
Đứng nhìn
khắp đó đây.
Nghe anh gọi
“Tu hú”
Em nằm dưới
đáy bể,
Vội-vả chạy
lên khơi,
Thành cá nhảy
thảnh-thơi.
Người anh
càng sợ hãi,
Theo mây về
chân núi.
Từ đấy hoá
chim son,
Tháng ngày
kêu véo-von.
Tu hú không
làm tổ,
Bốn mùa đi
ngủ lan.
Khi nào chim
sanh đẻ,
Phải nhờ
cưỡng ấp con.
Mỗi năm độ
xuân về,
Tu hú lại
bay cao.
Tiếng kêu
nghe lanh-lảnh,
Cá chuồn dậy
xôn-xao.
Năm nay theo
lệ cũ,
Chim về kêu
bên rú.
Cá chuồn vẫn
chưa lên,
Biển nguồn
có chiến tranh.
Home Muc
luc
|
|
|