Chim
Bóp-bóp*
Đây là
chuyện tôi nghe kể lại,
Những
chiều xuân ngồi tựa bao-lơn.
Thời xưa
có mở hội hoa-đăng,
Ở dưới
Thiên-thai, gần Bạch-mã.
Khuê và
Minh ra đi rộn-rã,
Hai chị em
khuất giữa ngàn lau.
Đường
lên non, chim gọi đã lâu,
Hoa dưới
suối, anh đào mới nở.
Lúc đúng
ngọ, qua hang Vừng-nhợ**,
Hai chị em
dừng lại điểm-tâm,
Sẵn bên
đường có giếng nước trong,
Em bảo chị
hai người xuống tắm.
Chị đôi
tám, hương còn gói-gắm,
Buổi dậy
thì chơm chớm vú lên.
Vén tóc
mây, chị mở yếm xanh,
Thấy vú
dợn, em liền mấn mó.
Chị gạt
em, ra tuồng nhăn nhó,
“Để tao
về mách lại với ba”.
Minh ăn-năn
vì chuyện xảy ra,
Dựa bóng
xế em liền đi trốn,
Khuê cảm
thấy tứ bề cảnh vắng,
Lại thương
em lạc nẻo xa xôi,
Chị theo
em năn-nỉ từng hồi,
Nhưng chẳng
thấy chàng Minh dừng bước,
Giữa đêm
khuya tiếng nàng vọng mãi:
“Thôi đây
này, cứ bóp cho mau”
Minh càng
nghe càng tiến vô sâu,
Đường
trở lại mây đà khóa kín,
Rồi một
sớm hai người chết lịm,
Gió ngàn
lên vi-vút sườn non.
Minh và
Khuê đều hóa chim son,
Chờ đêm
tối về kêu “bóp bóp”.
“Bóp cứ
bóp” mỗi lần chim họp,
Gió ngàn
lên lại vút từng không.
Như cùng
ai nhắc sợi tơ lòng.
***********************
(*)
Chim bóp-bóp : một loại chim ở tại vùng Thừa-thiên,
Quảng-trị thường hay bay từng cặp và kêu ba tiếng “bóp
cứ bóp”.
(**)
Vừng-nhợ : một thứ cây ăn quả chỉ mọc trên núi
Tràng-sơn, người Pháp gọi là “măng cụt vàng”
Home Muc
luc Xem trang sau |
|
|